Rối loạn phổ tự kỷ
1.
Tự kỉ là gì?
Tự kỷ lần đầu tiên được
mô tả vào năm 1943 bởi bác sĩ Leo Kanner ở đại học Johns Hopkins. Bác sĩ Kanner
ông mô tả 11 trẻ ông tiếp xúc, các trẻ này hầu như là cô lập với xã hội, thờ ơ
với mọi người, không có khả năng trong việc thiết lập các mối quan hệ. Ông mô tả
những đứa trẻ này là sống riêng trong thế giới của chúng.
Từ “tự kỷ” tiếng Anh là
"autism" bao gồm hai phần, “aut” và “ism”. Tiền tố của từ này là
“aut”, xuất phát từ tiếng Hy Lạp “autos”, có nghĩa là “tự thân”. Hậu tố “ism”,
cũng có nguồn gốc từ tiếng Hy Lạp, ám chỉ một trạng thái tồn tại. Như vậy tự kỷ
hiểu nôm na là con người tự thu mình vào thế giới riêng của họ, tự cách ly họ với
thế giới bên ngoài.
Đến năm 2013 thì người ta dùng thuật ngữ Rối loạn phổ tự kỷ (autism spectrum disorder), đây là một rối loạn phát triển thần kinh, đặc trưng bởi những khiếm khuyết về giao tiếp và tương tác xã hội, kèm theo những biểu hiện hành vi, sở thích, thói quen rập khuôn, giới hạn và những bất thường về điều hòa các giác quan. Rối loạn phổ tự kỷ xuất hiện ở giai đoạn sớm của trẻ, kéo dài và gây ra những ảnh hưởng nghiêm trọng tới các hoạt động chức năng và chất lượng sống của trẻ. Trẻ em dưới 16 tuổi có rối loạn phổ tự kỷ được gọi tắt là trẻ tự kỷ.