Tình trong mưa bão
Tình trong mưa bão
Việt Nam tự hào đất nước bốn ngàn năm, tinh dân tộc đã được tích tụ lại theo cùng năm tháng, nhất là trong mùa dịch COVID này.
Những con người thật sự chúng tôi chưa một lần gặp mặt, những nhà hảo tâm, những mạnh thường quân đã, đang không quản ngại đường sá xa xôi, cho dù nắng gắt, cho dù mưa giông... họ đã đến chúng tôi với tình con người. Thật cảm động biết bao, rất trân quý biết bao, có những cụ già đã dành dụm cả đời mình một ít gạo, một vài bó rau, ít quả trứng gà cùng chiếc xe đạp cọc cạch của mình đến với chúng tôi trong khuôn mặt gầy gò, đầy mồ hôi để tận tay trao cho chúng tôi những món quà vượt thời gian đó.
Những Giáo sư, những nhà Khoa học, những con người đã từng lăn lộn, chống chọi Đại dịch này trên chính Bệnh viện mình họ đã đến chúng tôi giúp cho chúng tôi thật nhiều điều. Những nhà Khoa học, những Chuyên gia đó đã tận tình hướng dẫn cho chúng tôi rất tỉ mỉ về vấn đề sàng lọc, cách ly, hướng dẫn với những lối đi khoa học. Họ đến từng khoa, đến từng bệnh nhân truyền đạt cho chúng tôi biết nhiều điều bổ ích trong chăm sóc, điều trị và xử lý tình huống ở mỗi bệnh nhân khác nhau không những về thể chất mà còn chỉ cho chúng tôi vấn đề chăm sóc sức khoẻ tâm thần trong căn bệnh này. Họ cũng có những góp ý, những cách làm hay để cùng nhau đẩy lùi dịch bệnh...họ xem chúng tôi như người một nhà, vô cùng cảm ơn các Thầy, các Giáo sư, các nhà Khoa học, những Chuyên gia rất nhiều.
Những đoàn Thầy thuốc tình nguyện đến chia lửa cùng chúng tôi có các bạn, với những khuôn mặt còn rất trẻ, các bạn đã từng cứu biết bao nhiêu người bệnh vào sinh ra tử, tôi và các bạn chưa một lần gặp mặt, các bạn đến với chúng từ tấm lòng nhiệt huyết của mình như lời của một bài hát:
“ Tuy xa mà gần, tuy gần mà xa “
Tôi vẫn biết bên trong những khuôn mặt đó luôn thể hiện tình bằng hữu, tình trong mưa bão.., thật sự làm cho tôi người đã ở bên kia sườn dốc khâm phục, các bạn đã gác lại bao nhiêu dự định, bao nhiêu lo toan của mình, của gia đình mình, thậm chí những ngày kỷ niệm của các bạn thiếu một cái gì đó…Phú Thọ một tỉnh Việt Nam với nhiều danh lam thắng cảnh đã tạo nên con người các bạn. Cảm ơn các bạn thật nhiều.
Những con người lặn lội đến từng khoa để lấy mẫu xét nghiệm không quản ngại với mục tiêu làm sao được lấy mẫu sớm nhất có thể để chúng tôi tự tin hơn khi làm việc.
Xin cảm ơn các bạn những con người đã ngày đêm lăn lộn cùng với đống tiêu bản để đọc, để đo và để cho kết quả kịp thời.
Và đặc biệt những người bạn của tôi thật đáng tự hào ngày đêm luôn lo thăm khám, chăm sóc và điều trị một cách tích cực cho người bệnh , những ngày qua tôi vẫn biết có những bạn làm quá sức, những bạn làm giúp cho những công việc khác, có lúc vui, có lúc buồn và có lúc rơi nước mắt vì công việc nhưng trên tất cả đó là tình con người với con người, tình của một nhân viên y tế có trách nhiệm. Tôi thật sự xúc động khi bước vào thế giới đó, thế giới chỉ có tôi có bạn và có bệnh nhân, các bạn có biết điều gì xảy ra không nước mắt rơi là có thật, qua đó tôi cũng hiểu được rằng cuộc sống là hãy cứ cho đi vì đó là người bệnh, vì đó là đồng nghiệp của mình.
Trong mùa mưa bão COVID năm nay tình cảm thật sự luôn đong đầy, luôn biết sẻ chia cho nhau những tinh hoa từ cuộc sống này dẫu có lúc tôi chưa nhìn thấy hết... đó là TÌNH TRONG MƯA BÃO ./.
ThS.BSCKII. Nguyễn Đình Hoàng
Phó giám đốc Bệnh viện